TANGRAM VÀ NHỮNG ĐIỀU LÝ THÚ

Tangram có thể là một cái tên xa lạ với đa số người Việt Nam, nhưng khi nhìn thấy món đồ chơi này, sẽ rất nhiều người phải thốt lên: Ồ, thì ra đó là Tangram!!! Bởi nó chỉ là tên gọi chính thức của một loại đồ chơi xếp hình thông minh, đơn giản nhưng đầy sáng tạo, mà chúng ta vẫn gặp (và chơi) thường xuyên với nhiều tên gọi khác nhau: Bộ xếp hình đa năng, bộ lắp hình thông minh, mảnh ghép sáng tạo… hay thậm chí chẳng có tên gọi nào cả, chỉ là một hộp xếp hình mà thôi.
Tangram là gì?
Tangram là một món đồ chơi xếp hình cổ xưa có nguồn gốc từ Trung Quốc. Trong tiếng Trung Quốc, tangram có nghĩa là “7 mảnh ghép thông minh”, nó bao gồm 7 mảnh ghép (gọi là “tans”) có kích thước khác nhau với ba dạng hình học: 5 hình tam giác vuông cân, 1 hình vuông và 1 hình bình hành; xuất phát từ việc phân chia một hình vuông lớn ban đầu. Luật chơi rất đơn giản: sử dụng tất cả các mảnh ghép để tạo thành những hình ảnh sống động khác biệt, sao cho các cạnh của mỗi mảnh ghép không chồng lên nhau.
Tangram và con đường ra thế giới
Có nhiều tài liệu và ghi chép khác nhau cho việc tangram đã vượt ra khỏi biên giới Trung Quốc như thế nào, nhưng nhìn chung, tất cả đều thống nhất rằng, món đồ chơi thần kì này đã “xuất ngoại” lần đầu tiên trên các chuyến tàu buôn khoảng đầu thế kỉ 19. Năm 1815, M.Donnaldson, thuyền trưởng của con tàu Trader, nhân một chuyến hải hành tới Quảng Châu, Trung Quốc đã mang về nước Mỹ món đồ chơi này cùng với 2 cuốn sách viết về tangram bằng tiếng bản ngữ. Không lâu sau đó, nước Anh và các nước Châu Âu khác biết đến sự tồn tại của một món đồ chơi chỉ gồm những mảnh ghép đơn giản nhưng không kém phần đặc biệt. Ngay lập tức, tangram đã tạo nên một cơn sốt và trào lưu mới ở những nơi này, cùng với sự ra đời của nhiều cuốn sách về tangram và cách chơi: The eighth book of tan (xuất bản tại Mỹ), The fashionable Chinese Puzzle, Key (xuất bản tại Anh). Mandarinen, Der nye chinesisre Saadespil (Đan Mạch)…
Một ý kiến thú vị cho rằng, sự phổ biến rộng rãi của tangram một phần đến từ lí do tôn giáo. Khỏang thời gian tangram bắt đầu xuất hiện tại Châu Âu là thời kì các nhà thờ Công giáo phát triển mạnh mẽ và có ảnh hưởng sâu sắc đến đời sống của người dân, một lệnh cấm hết sức khắt khe với các hoạt động vui chơi giải trí trong những ngày nghỉ cuối tuần được ban hành; tuy nhiên lệnh cấm ấy dường như lại không chú ý đến các món đồ chơi ghép hình, giải đố. Và do đó, người ta chẳng còn lựa chọn nào khác để giải khuây trong những giờ rảnh rỗi ngoài tangram.
Tangram và các biến thể
Một tangram nguyên bản bao gồm 7 mảnh ghép xếp lại thành một hình vuông, tuy nhiên ngày nay, bạn có thể tìm thấy một tangram hình chữ nhật, hoặc vô số những biến thể khác của tangram: những mảnh ghép ban đầu được phân chia thêm thành những hình học nhỏ hơn. Số lượng mảnh ghép (tans) tăng lên, số lượng hình ghép được cũng theo đó mà tăng lên theo cấp số nhân, và trí tưởng tượng cũng như óc sáng tạo của con người là vô biên.
Bên cạnh đó, từ những hình tans ban đầu (hình tam giác cân, hình vuông và hình bình hành), người ta đã nghĩ ra thêm nhiều cách chia hình vuông thành 7 miếng ghép nhỏ với những hình dạng khác, càng làm cho sự hấp dẫn và phong phú của tangram không bao giờ kết thúc.
Paradox tangram
Paradox tangram (hay paradox) là tên gọi để chỉ một hiện tượng thú vị  trong tangram được phát hiện và nghiên cứu bởi Sam Loyd (Mỹ) và Ernst Dudney (Anh): 2 hình ghép có vẻ ngoài giống nhau, số lượng mảnh ghép vẫn là 7, nhưng ở một trong hai hình ghép lại thiếu đi 1 chi tiết so với hình ảnh còn lại.


Paradox Tangram
Hình trên mô tả 2 hình ghép thoạt nhìn có vẻ rất giống nhau, đây là mô hình paradox tangram rất nổi tiếng của Dudney, thường được gọi là mô hình hai nhà sư của Dudney (the monk paradox of Dudney). Tuy nhiên khi quan sát chi tiết hơn, dễ dàng nhận thấy mô hình nhà sư bên trái thiếu mất  phần “chân” so với mô hình đầy đủ bên phải. Mảnh ghép ấy đã “chạy” đi đâu mất rồi???
Thực ra, lời giải đơn giản như sau: Chỉ với sự thay đổi vị trí của các mảnh ghép tam giác vuông cân ở phần thân nhà sư, chúng ta đã có hai hình ảnh tưởng chừng như là tương đồng nhưng thực chất lại khác biệt, nhà sư với “bàn chân” đầy đủ có phần thân nhỏ hơn hẳn so với nhà sư kia.
Thời điểm khái niệm paradox được đưa ra, rất nhiều người đã tin vào một giả thuyết gọi là “mệnh đề khiếm khuyết” (“vanishing” proposition). Tuy nhiên, nguyên tắc chung của mọi vấn đề là tổng diện tích của mọi hình ảnh xếp từ một tangram đều không thay đổi, do đó, khi một phần diện tích bị “bốc hơi” mất, hãy đi tìm phần “dôi ra” ở những nơi khác.
Tangram kì thú
Sự hấp dẫn của tangram đến từ chính sự đơn giản của nó, 7 mảnh ghép có thể tạo nên hàng ngàn hình ảnh khác nhau. Tangram kích thích trí não của tất cả mọi người, từ trẻ em, người lớn cho đến các cụ già. Tangram là một bằng chứng sống động cho thấy trí tưởng tượng của con người có thế mở rộng đến vô biên.


Sáng tạo cùng Tangram

Với những lợi ích mà nó mang lại, tangram đã được đưa vào chương trình giảng dạy tại một số trường học trên thế giới, như một bài tập về toán học và sự sáng tạo của trẻ em.
Tự làm một tangram
Tangram được làm từ nhiều nguyên vật liệu khác nhau: phổ biến nhất là gỗ, tre, ngoài ra còn có nhựa, plastic, nhôm, thủy tinh và thậm chí là vỏ sò. Bạn hòan tòan có thế tự làm cho mình một tangram tại nhà, chỉ với những vật dụng dễ kiếm: bìa cứng, bút chì, thước kẻ và kéo.
Tự làm Tangram giấy
Cách làm rất đơn giản: áp dụng hình vẽ bên dưới với kích thước mỗi cạnh của hình vuông tùy theo ý thích của bạn, kẻ theo các đường nối màu xanh và cắt chúng ra, bạn đã có một tangram của riêng mình.


Phương Thảo (khonggiandochoi.vn)









vvv

Trẻ em có cần đồ chơi?

Mọi đứa trẻ đều thích đồ chơi. Các bé gái không thể rời mắt khỏi những con búp bê xinh đẹp trong những bộ váy lộng lẫy đang vẫy tay mời gọi chúng trên quầy trưng bày, các bé trai không thể dời bước ra khỏi những gian hàng rô bốt bắn tia chớp laze có thể tiêu diệt hàng trăm “quân địch”, và chẳng đứa trẻ nào từ chối cơ hội được bước vào khu vườn đồ chơi trong các hội chợ triển lãm. Cách đây vài chục năm, nếu bố mẹ chúng còn đang mải mê với những món đồ chơi tự làm lấy như diều, sáo, hay vật lộn nhau trên những cánh đồng sau mùa gặt, thì ngày nay, trẻ em có thể tự chọn cho mình từ hàng trăm món đồ chơi làm sẵn, được phân loại thành những cái tên mĩ miều: đồ chơi giải trí, đồ chơi giáo dục, đồ chơi sáng tạo, đồ chơi lắp ráp…

Đồ chơi con giống thủy tinh  [Ảnh sưu tầm]

Nhưng, trẻ em có thực sự cần đồ chơi?

Câu trả lời dường như quá rõ ràng cho một câu hỏi có phần “ngớ ngẩn”, rõ ràng như ngành công nghiệp đồ chơi vẫn đang phát triển ngày một mạnh mẽ, và số cửa hàng phục vụ các “thượng đế nhí” vẫn đang mọc lên như nấm sau mưa. Tuy vậy, vẫn có một bộ phận không nhỏ các bậc phụ huynh cho rằng: Trẻ em thực sự không cần đồ chơi. Trí tưởng tượng phong phú là một món quà vô giá mà bất kì đứa trẻ nào cũng có. Hãy thử hình dung lại bạn lúc còn bé, bạn đã từng suy nghĩ như thế nào về thế giới xung quanh, và những ước mơ trở thành anh hùng chiến đấu với quái vật, làm một nàng công chúa trong tòa lâu đài xinh đẹp, hay đơn giản hơn, chỉ là ngồi nhìn những đám mây lững thững trôi mà vẽ ra trong đầu vô số hình thù kì lạ. Một đứa trẻ có thể chơi hàng giờ với những món đồ đơn giản nhất như một vài cành cây, khúc gỗ mà chúng nhặt được trong sân nhà, bởi sự thực là chúng đang chơi với chính trí tưởng tượng của mình, chứ không phải những vật dụng kia. Bao nhiêu bậc cha mẹ đã phải thốt lên ngao ngán khi nhìn thấy những món đồ chơi đắt tiền của con mình nằm dưới gầm giường hay bị ném vào tường không thương tiếc, để rồi sau đó nhìn thấy đứa trẻ mân mê chiếc hộp giấy rỗng một cách thích thú?

Đồ chơi ngoài trời cùng bé vui chơi  [Ảnh sưu tầm]

Một số ý kiến khắt khe hơn cho rằng, với những món đồ chơi công nghiệp bày bán tràn lan hiện nay có thể làm mất đi tính tò mò, sự ham thích tìm hiểu thế giới xung quanh của những đứa trẻ. Không hiếm những gia đình mua cho con một món đồ chơi hoặc để mặc con chăm chú vào những cỗ xe hiện đại điều khiển từ xa, chỉ để tránh những câu hỏi liên tục: Tại sao thế này và tại sao thế kia? Bản chất của trẻ em là học hỏi từ thế giới xung quanh, từ một đứa bé sơ sinh học cách lắng nghe và phân biệt giọng của bố mẹ, đến một đứa trẻ đang tập ngồi, tập lăn học từ đôi bàn tay của chúng bằng cách cầm nắm và cảm nhận mọi vật, cho tới khi đứa trẻ ấy đủ tuổi để thắc mắc: Mẹ ơi, tại sao…?, tất cả đều đang học mỗi ngày những điều mới mẻ, để có thể lớn lên. Và điều này không cần đến những món đồ chơi đắt tiền, nó có thể diễn ra một cách tự nhiên trong những buổi dạo chơi trong công viên cùng gia đình hay ở một bãi biển với những chiếc xô và xẻng xúc cát.

Như vậy, trẻ em thực sự không cần đồ chơi?

Các nhà sản xuất đồ chơi trẻ em sẽ đưa ra vô vàn những luận điểm để bảo vệ ngành công nghiệp mà họ đang đầu tư tất cả tiền của và công sức. Để trẻ em phát huy tính sáng tạo, chúng tôi có lọai đồ chơi sáng tạo, chúng tôi có Lego, muốn trẻ em học những điều mới từ thiên nhiên, khoa học, chúng tôi có những bảng màu sặc sỡ hình muông thú, với những hình vẽ ngộ nghĩnh mô tả đời sống của chúng, để dạy trẻ tính kiên nhẫn, chúng tôi có khối rubik và những khối gỗ ghép hình phức tạp, và trẻ muốn làm kĩ sư lắp ráp, chúng tôi cung cấp cho bạn những mô hình nhà cửa, máy bay thu nhỏ để trẻ mặc sức lắp ghép.
Tò he - Một trong số ít đồ chơi gắn liền với nét văn hóa dân tộc [Ảnh sưu tầm]



Chúng ta không thể phủ nhận sự tồn tại của nền công nghiệp hàng trăm năm tuổi này, và lại càng không thể phủ nhận một sự thật rằng, rất nhiều những món đồ bạn dùng để chơi hàng ngày với con mình và dạy chúng kiến thức, đều là sản phẩm của ngành công nghịêp đồ chơi, ví dụ như những trái banh nỉ, khối gỗ xếp hình, bảng màu, bảng chữ và số… Đồ chơi đã xuất hiện từ hàng ngàn năm nay, gắn liền với lịch sử phát triển của loài người, từ những hòn đá sơ khai, những ống tre ghép hay những mẩu da thú, từ những chiếc sáo hay các con rối gỗ, đến chiếc lồng đèn trung thu, tất cả đều được gọi chung là “đồ chơi”, và đều nhằm một mục đích mang lại niềm vui cho những đứa trẻ. Tóm lại, cho dù những người làm cha làm mẹ tiếp tục tranh luận nảy lửa về vấn đề giáo dục trẻ em theo cách tự nhiên hay khoa học, cuối cùng thì người chiến thắng vẫn là những đứa trẻ, và không cần phải nói nhiều, trẻ em, tự hành động của chúng đã tuyên bố rất chắc chắn rằng: Trẻ em luôn cần có “đồ chơi”, nhưng “đồ chơi” theo một định nghĩa như thế nào, đó lại là chuyện của người lớn.

Phương Thảo - toySpace

vvv

Phân chia quyền lợi trong Startup

Định chia sẻ vấn đề này lâu rồi, nhưng một phần chưa có thời gian, một phần vì giờ mới xây dựng xong được cách thức để phân chia. Nhân dịp một bạn trong Launch đặt câu hỏi: "Khi khởi nghiệp cùng nhau, lợi ích giữa các sáng lập viên sẽ được phân chia như thế nào?" nên viết bài này hy vọng sẽ trả lời được một phần câu hỏi trên.

Vấn đề quyền lợi của các thành viên khi tham gia startup là một vấn đề quan trọng cần giải quyết vì nó không chỉ liên quan tới hiện tại mà còn ảnh hưởng tới tương lai của startup. Nếu làm tốt, thống nhất và minh bạch từ đầu thì sẽ tránh được những rủi ro dẫn đến mâu thuẫn giữa các thành viên sau này. Có một thực tế là con người ta có thể cùng nhau đi chung trong gian khó để hướng tới tương lai, nhưng khi có của ăn của để lại sinh ra mâu thuẫn, đường ai nấy đi hoặc bằng mặt mà không bằng lòng.

Với những tiêu chí về sự công bằng (giữa các thành viên sáng lập, nhà đầu tư, những thành viên có vai trò chủ chốt tham gia sau này), minh bạch, hợp lý để xây dựng cách thức phân chia quyền lợi. Dự án "KHÔNG GIAN ĐỒ CHƠI" đã áp dụng phương pháp như sau:

1. Chia cổ phần thành hai loại: cổ phần sáng lập (tỷ lệ S%) và cổ phần vốn (100% - S)


Tỷ lệ hai loại cổ phần các bạn có thể lựa chọn tùy theo ngành nghề cho phù hợp, hoặc có thể theo thỏa thuận giữa các thành viên. Đối với cổ phần sáng lập thì chỉ có giá trị nếu thành viên đạt được một thời gian cam kết qui định hoặc kết quả công việc nhất định.

2. Cổ phần sáng lập sẽ được chia cho các thành viên sáng lập dựa vào một hệ số (tạm gọi là hệ số đóng góp), hệ số này được tính theo cơ sở của một ma trận các tiêu chí như sau:


Trong hình bảng trên mình chia ra 3 đối tượng sáng lập bao gồm:
  • Founder: khởi tạo dự án, đóng góp tài chính, không có quyền rút khỏi dự án, có quyền rút thành viên ra khỏi startup.
  • Keyperson: có vai trò công việc chủ chốt trong dự án, không yêu cầu đóng góp tài chính, có quyền rút khỏi dự án. (tham gia từ đầu của dự án, hoặc sau khi dự án ổn đinh đối với các vị trí như CEO, CFO, CCO, ...)
  • Cổ đông tài chính ban đầu: đóng góp tài chính, có quyền rút khỏi dự án kèm theo một cam kết về lộ trình rút vốn khỏi dự án.
Phương pháp trên sẽ giúp các bạn tính được cổ phần ban đầu của từng thành viên sẽ nắm giữ khi tham gia startup. Sau một thời gian hoạt động thì con số cổ phần sẽ thay đổi tùy vào năng lực, vai trò và hiệu quả công việc của từng thành viên, hoặc do có thêm người đầu tư, nhân tài mới tham gia dự án :D,.... Thời gian đánh giá lại có thể là 6 tháng hoặc 1 năm tùy vào tình hình của startup.

Hy vọng những điều trên sẽ giúp ích được cho các bạn làm startup, và mong muốn các bạn thảo luận và chia sẻ thêm về chủ đề này!

vvv

Thất bại

Tối qua ngồi nói chuyện với một bạn, bạn có kế hoach đi làm và startup, sau 2 năm nếu thất bại bạn sẽ đi học MBA vì mặc dù bạn là dân kỹ thuật nhưng rất yêu thích kinh doanh. Nghe bạn nói mình thấy hình ảnh y chang mình hồi là một sinh viên chuẩn bị ra trường. Mình thuộc style người thường có suy nghĩ hơi khác với những người bình thường. Bạn bè mình có thể lo lắng để kiếm việc làm, hoặc những bạn năng động hơn đã lo kiếm việc khi còn chưa tốt nghiệp. Mình thì nghĩ sau khi trả một đống nợ (tín chỉ) để tốt nghiệp mình sẽ không đi kiếm việc mà bắt đầu làm những dự án mình ấp ủ. Đã có lúc mình nghĩ nếu đang là năm 2 chắc mình đã bỏ học, lý do không bỏ học lúc đó là chỉ còn một chút nữa là có được cái bằng để thực hiện giấc mơ MBA. Khi đó vẽ ra một kế hoạch là startup một dự án về giáo dục, nếu sau 2 năm mà thất bại thì sẽ đi học MBA. Thực ra là đã chuẩn bị viết plan khi đang ngồi ghế nhà trường nhưng bị gián đoạn bởi đồ án thực tập và luận văn tốt nghiệp.

Trong thời gian chờ lấy bằng mình về quê, ai cũng hỏi sẽ làm ở đâu? Chắc các công ty họ mời về chứ không phải đi xin việc :D, chỉ biết cười. Mình chỉ nói với bố mẹ và một số cô, mọi người đều lo lắng và khuyên can nên đi làm cho người ta trước, vì khi đó có vài cơ hội làm trong ngành dầu khí. Do độc lập từ nhỏ nên mình dễ vượt qua được áp lực đó, trở lại thành phố với 2000$ mượn của dì. Lúc đó nghĩ đơn giản rằng sẽ tập trung mô tả ý tưởng và viết một kế hoạch khả thi để kiếm đầu tư từ các nhà đầu tư mạo hiểm. Vì lúc đó nghĩ dự án của mình sẽ có cơ hội lớn được đầu từ vì quỹ đó đang tìm kiếm các dự án giáo dục và mình có một chút quan hệ với một quỹ đầu tư. Mình startup một mình vì nghĩ rằng để kiếm được người làm chung hoặc kiếm được đầu tư ít nhất cũng phải có một plan hoàn thiện mới đi nói chuyện được. Mình mất nhiều thời gian vào plan mà thời gian cứ trôi và tiền thì cứ hết dần. Đúng lúc đó thì tai bay vạ gió từ đâu đến, tự nhiên bị đau ruột thừa phải mổ cắt ruột thừa. May nhờ em Google và một số hiểu biết về y học nên thoát chết. Sau khi khỏe lại gánh một đống nợ nên phải gác lại startup và đi làm. Lần này một lựa chọn cũng hơi khác người khi từ chối làm ở một xí nghiệp dầu khí để làm cho một công ty nhỏ. Lý do của mình là cty đó gần như là một startup, ở đó mình sẽ có nhiều trọng trách và kinh nghiệm.

Hiện tại đã quá cột mốc 2 năm và MBA vẫn là một mong ước của mình, lý do mà mình chưa đi học là định nghĩa về thất bại của mình đã khác. Trước kia nghĩ thất bại là thua lỗ là phá sản, là hết tiền, là dự án không thành hiện thực,... Nhưng bây giờ với mình thất bại chính là từ bỏ, từ bỏ đam mê, từ bỏ ước mơ.

vvv

Startup hãy làm những điều giản dị

Tình cờ đọc được đâu đó có ai nói rằng: "Sự hoành tráng làm cho người ta thán phục, trầm trồ nhưng sự giản dị chân thành mới đi vào con tim".

Liên tưởng tới startup và đại gia, một sẽ làm được sự hoành tráng bằng nguồn lực của họ, một bên chỉ có thể làm những điều nhỏ, những điều giản dị. Nói về marketing, mình nghĩ đơn giản rằng mục đích cuối cùng của nó là lấy được trái tim của khách hàng. Đối với những ông lớn, đại gia có thể dễ dàng làm những chiến dịch hoành tráng để giành thị phần, tăng doanh thu, vân vân và vân vân .... Sự quan tâm của họ chính là những con số nhiều hơn là chiều sâu. Đối với startup, nguồn lực hạn chế và khó trăm bề nên sẽ có lợi thế đi vào chiều sâu và làm những điều "giản dị" để giành lấy trái tim khách hàng.

vvv

Tìm cộng sự Startup

Khi là một đứa trẻ chúng ta dễ ước mơ và có hàng tá những ước mơ mà không thể đếm được. Có những ước mơ thoáng qua nhưng cũng có những ước mơ đi cùng tôi cho tới ngày hôm nay.

Think, when you were still a kid 

Xin một vé đi tuổi thơ, trở về một thời dong nắng thả diều trên những triền đê, hồi đó tôi rất mê diều. Tôi có thể làm được rất nhiều loại diều, từ vuông, diều là mít [diều trăng], diều phượng, diều quạ tới diều máy bay. Trong xóm tôi là đứa nhỏ nhất có thể làm được nhiều loại diều đến vậy. Ước mơ ngây ngô của tôi ngày đó là sẽ làm được một con diều không dây và bay cùng nó để nhìn được xóm tôi từ trên cao. Lớn hơn một chút tôi bắt đầu bị cuốn hút vào việc chế tạo những đồ chơi khoa học mà tôi thấy qua sách, báo và ti vi. Hậu quả của bộ sưu tập hàng tá thứ mà tôi chế ra là phá không ít gỗ của bố tôi và hư vài cái cassette của ông nội. Tôi rất khoái mấy cái cái cassette vì nó là thứ duy nhất ở quê mà tôi có thể kiếm được bánh răng và lò xo. Công trình công phu nhất trong số đó phải kể đến là kính thiên văn, sau nhiều lần thất bại cuối cùng mặt trăng cũng hiện ra rất gần trước mắt tôi và đêm đó tôi không ngủ. Đam mê chế tạo kết hợp với "giấc mơ bay" tôi ước một ngày sẽ chế tạo được chiếc ô tô không bánh có thể bay là là mặt đất, bay trên cao và lặn dưới nước.

Theo đuổi ước mơ đó đã dẫn tôi vào một ngã rẽ, có thể nói là bước ngoặt của cuộc đời. Khi nghe về cuộc thi robocon lần đầu tiên, tim tôi đập mạnh và trong người tràn đầy năng lượng để tham gia nhưng cuối cùng hụt hẫng vì đối tượng không dành cho tôi. Năm đó tôi học lớp 11, nhưng tình yêu cũng đưa tôi đến một cuộc thi robot khác dành lúa tuổi của tôi, trong cuộc thi tôi thất bại sau vài tuần bỏ học ra Hà Nội thi đấu. Kết quả không ngạc nhiên nhưng cũng đủ làm tôi rất buồn, đúng lúc đó thì tin Việt Nam vô địch cuộc thi robocon quốc tế lần đầu tiên tổ chức ở Nhật Bản đã làm tôi hưng phấn khó lột tả, và đã gieo lại mầm ước mơ trong tôi. Tôi quyết tâm thi vào Đại học Bách Khoa TPHCM - ngôi trường của mấy "anh robocon" để thực hiện ước mơ của mình, trong khi đám bạn của tôi thi vào các trường ở Hà Nội. Tôi đã làm được điều đó, đậu vào Bách Khoa TPHCM và vài năm sau cùng các đồng đội đem về Việt Nam chức vô địch robocon lần thứ 3.

Hồi nhỏ tôi rất ngưỡng mộ và dán câu nói "lịch sử thuộc về những người biết ước mơ" trước bàn học. Tôi chưa tạo nên "lịch sử" nhưng những ước mơ đã làm nên lịch sử của đời tôi. Tôi muốn gieo mầm những ước mơ vào tâm hồn trẻ thơ và cũng chính là thắp lại những ước mơ còn dang dở trong cuộc đời mình. Và tôi đã nghỉ làm ở cty cũ trước tết để làm một dự án về về giáo dục với hi vọng sẽ thay đổi được một điều gì đó. Trong thời gian chuẩn bị tình cờ tôi gặp lại đứa trẻ trong tôi và những giấc mơ về đồ chơi. Nhận thấy sự ảnh hưởng của đồ chơi tới sự hình thành và phát triển nhân cách cũng như trí tuệ đối với trẻ em, tương đồng với những giá trị của giáo dục và những phù hợp với những giá trị mà tôi đang theo đuổi. Hiện tại tôi và vài người bạn đang tiến hành startup dự án đồ chơi trẻ em với sứ mệnh trở thành người bạn thân thiết với trẻ em, tạo dựng thương hiệu tin cậy với phụ huynh và góp phần phát triển ngành công nghiệp đồ chơi Việt Nam.


Khát vọng lớn cần bắt đầu từ những con người có cùng chí hướng và chia sẻ ước mơ, chúng tôi đang cần những người như vậy để đặt những viên gạch đầu tiên cho con đường dẫn tới thành công. Nếu bạn từng là một đứa trẻ, từng có những ước mơ, bạn yêu thích trẻ em và quan tâm tới lĩnh vực đồ chơi hãy tham gia cùng chúng tôi. [Fanpage: toyspace]
Hiện tại chúng tôi đang rất cần nhân sự cho các vị trí sau:

1. LẬP TRÌNH WEB [Full-time]:
                Yêu cầu:          Hacker mindset, cấu trúc dữ liệu và giải thuật, web-standards
                                        Ngôn ngữ PHP hoặc Java [ưu tiên biết thêm Python]
                Ưu tiên:           Kinh nghiệm làm các site e-commerce
                                        Kinh nghiệm về APIs [FB, Goolge, Twitter,...] và Google App Engine 
                Quyền lợi:        Lương + cổ phần 
                Địa điểm:        Tp. Hồ Chí Minh

2. PHỤ TRÁCH MARKETING/PR [Full-time]:
                Yêu cầu:          Marketing mindset, năng động và sẵn sàng dẫn thân
                                        Có kinh nghiệm làm Marketing hoặc học chuyên ngành Marketing
                                        Đam mê ineternet và thường xuyên sử dụng Mạng xã hội và forum
                Ưu tiên:           Hiểu biết về Digital Marketing, Social Media
                Quyền lợi:        Lương + cổ phần 
                Địa điểm:        Tp. Hồ Chí Minh

Luôn sẵn sàng đón nhận nhứng ý tưởng, ý kiến đóng góp và hỗ trợ cho dự án từ mọi người. Mọi trao đổi xin liên lạc qua email: tuantrinhquoc@gmail.com hoặc để lại comment dưới đây. 

vvv